Tâm sự số 6: Nhìn khó khăn như chiếc ổ gà
Hi, lại là Trengzie đây.
Mình có thời gian sống và học tập tại Hà Nội 5 năm và đường đôi khi không được "mượt mà" nên nhiều lúc bất chợt gặp một chiếc ổ gà. Sau một vài lần suýt ôm đường hoặc tránh thành công do tổ tiên mách bảo cùng kỹ năng tổ lái, mình ngẫm ra vài điều sau:

Với những chú ổ gà nhỏ và tầm trung: một là tránh hẳn, hai là đi thẳng trực diện. Mấy lần mình tránh nửa vời (tránh trung tâm nhưng bánh lăn vào các góc bên cạnh, mình dễ ngã hơn nếu tay lái không chắc, hoặc mình phải biết vị trí ổ và cách giảm độ trơn thì mới không dễ ngã).

Với những chú ổ voi: một là tránh hẳn, hai là có thể bị ngã, phục hồi và lần sau không đi vào nữa.

Với những tay lái nhiều kinh nghiệm hơn, mình nhận thấy dù gặp ổ nào, trong tình huống nào, họ cũng sẽ có cách giải quyết êm xuôi và vững chãi hơn.
Khi sang Anh du học, mình ít gặp và dính phải ổ gà hơn do đi bộ nên quan sát tốt hơn hoặc đi phương tiện công cộng đủ to lớn để chạy qua mà không hề hấn gì.
Nếu ví đường đời của mình như đường đi, mình sẽ coi khó khăn như những chiếc ổ gà và đôi khi là ổ voi. Nếu thấy được, cảm nhận được và tránh được ngay từ đầu thì là điều tốt. Mình có thể biết được qua chia sẻ của bạn bè hoặc bản thân "đi bộ" chậm lại để đánh giá. Ví dụ, khi viết học thuật, mình được hướng dẫn không viết tắt nên mình tránh được lỗi không đáng có khiến chất lượng cả bài viết giảm đi.
Nhưng nếu không biết hoặc không thể tránh, cách tốt nhất là đối mặt trực diện, đi vào tâm bão vì vùng bên ngoài sẽ nhiều thông tin nhiễu, dễ chệch hướng và ngã hơn. Khi mình đủ kinh nghiệm và "đủ lớn" rồi, mình tự tin và vượt qua khó khăn với tâm thế chủ động và bình tĩnh hơn. Ví dụ, mình từng gặp khó khăn trong việc giao tiếp do bản thân sợ đám đông, không dám lên tiếng và không có giọng nói tự nhiên vang, to và ấm. Thậm chí, trong một đám đông ồn ào, mình có thể bị ngợp đến mức không thể phát ra âm thanh. Mình đã loay hoay tìm biện hộ, xin góp ý nhưng vẫn không khá hơn. Cuối cùng, mình đã dành nhiều thời gian tự liệt kê những yếu điểm, tham khảo cách khắc phục và thật sự nỗ lực trong thời gian dài để cải thiện. Hiện tại, dù vẫn chưa phải là người diễn thuyết tốt nhưng mình đã tự tin và biết cách chia sẻ cảm nghĩ cũng như giọng nói dễ nghe hơn. Minh chứng là bài TEDxTalk của mình với vai trò diễn giả trước gần 200 khán giả (Nếu cậu cần, mình có thể thêm link phía dưới comment).
Mình tin rằng, mỗi người sẽ có một "trình độ lái lụa" khác nhau cũng như cách nhìn khó khăn khác nhau. Hi vọng, góc nhìn của mình góp phần nào cụ thể hoá khó khăn và đưa cho cậu một gợi ý giải quyết.
P/s: Ảnh minh hoạ là cô gái với ánh mắt lấp lánh nhìn nồi lẩu phía trước
Thân ái,
@Trengzie Homie
Nhận xét
Đăng nhận xét