[Câu chuyện du học] Bài viết số 4: Làm thế nào để gắn kết hơn trong một tập thể lớp đa văn hóa và đa quốc tịch? (Phần 1)
Dưới đây là những chia sẻ về trải nghiệm cá nhân của mình và đang thành công trong khóa mình học

Lớp mình nè
1. Từ góc nhìn khách quan
Trước hết, mình thừa nhận rằng mình khá may mắn khi lớp mình rất hòa đồng, gắn kết và quan tâm nhau từ khi chúng mình mới gặp mặt. Có hai người anh lớn đến từ Trung Quốc (anh James) và Nigeria (anh Tolu) giống như Lớp trưởng và Lớp phó, luôn đứng ra lead các hoạt động và động viên mọi người.
Thêm vào đó, chúng mình cũng nhận được sự hỗ trợ nhiều từ các giảng viên. Do lớp chỉ học với nhau vào ngày thứ 4 và thứ 5 nên khoảng thời gian tiếp xúc với nhau trực tiếp không có nhiều. Và vì chúng mình cùng là bậc thạc sĩ nên trên lý thuyết, chủ yếu các công việc có thể làm cá nhân. Chính vì vậy, để tăng tính kết nối và thảo luận giữa các sinh viên, các cô dạy mình đã cho thêm hoạt động thuyết trình nhóm với hình thức sáng tạo, tạo các buổi thảo luận nhỏ trên lớp và chia nhóm thường xuyên. Chúng mình hiểu hơn về background, tư duy và sở thích của nhau qua đó.

Một trong những bài tập nhóm đầu tiên của tụi mình
2. Từ góc nhìn chủ quan
2.1. Qua những chuyến đi (Chủ động và lên lịch trình cụ thể)
Hầu hết các cuộc đi khám phá các thành phố là do mình chủ động đề xuất với mọi người do mình nhận thấy các bạn ban đầu chưa có travel buddies và cũng chưa có kế hoạch gì cả. Mình không muốn khái quát hóa nên chỉ nói riêng trong trường hợp lớp mình, một lớp chủ yếu là dân châu Á, các bạn ban đầu sẽ thường chỉ im lặng quan sát và dần dần mới khám phá. Mình hồi đại học cũng vậy thôi nhưng khi sang Anh, mình học cách dũng cảm hơn, cởi mở hơn để khoảng thời gian học tập ý nghĩa. Chuyến đi đầu tiên, chúng mình đi Bath, cách 10min đi tàu từ Bristol, mình đề xuất với anh James và anh í lập nhóm đi chơi. Để thuyết phục mọi người, mình tự tìm hiểu địa điểm du lịch ở Bath, đề xuất timeline và cách di chuyển. Bởi vậy mọi người sẽ thấy là chuyến đi này có lịch trình và hoạt động cụ thể nên sẽ không để: Thôi nao rảnh thì đi. Anh James và anh Tolu sau đó sẽ là người lead đoàn, chuẩn bị đường đi thuận tiện theo Google map và bọn mình chỉ như mấy con vịt con lon ton chạy theo ahihi. Sau chuyến đi đầu tiên, những chuyến đi tiếp theo mình chỉ gợi ý với anh James rùi anh í sẽ lead. Chúng mình thường chia sẻ ảnh đã chụp và viết vài dòng cảm nhận, cảm ơn nhau vì đã tạo cho nhau những kỉ niệm đẹp. Chính vì trong những chuyến đi, chúng mình chia sẻ đồ ăn, tâm sự với nhau trên tàu/bus, lạc đường hoặc chạy thục mạng vì sợ trễ tàu, lớp đã thêm gắn kết.
2.2 Qua những câu chuyện hằng ngày (Lắng nghe, chia sẻ và giúp đỡ)
Điều tuyệt vời nhất mình học được ở đây chính là MÌNH KHÔNG LÀ AI CẢ. ''Không là ai cả' chính là việc bản thân mình bỏ cái tôi xuống, từ bỏ những định kiến, suy nghĩ sẵn có về một quốc gia hay con người để cởi mở đón nhận những gì mình tận mắt chứng kiến, trải nghiệm. ''Không là ai cả'', với mình, là sự dũng cảm chấp nhận những khuyết điểm bản thân để học hỏi và phát triển tốt hơn. Chính với tư duy ấy, khi mình giao tiếp với các bạn, mình tập trung lắng nghe câu chuyện của họ mà không phán xét và cố gắng đặt mình vào hoàn cảnh của các bạn. Các bạn trong lớp mình, may mắn, cũng như vậy: Luôn tôn trọng nhau để nhìn vấn đề đa chiều hơn và hiểu nhau hơn. Vậy nên, khi thấy có sự kiện gì gần trường, chúng mình đều rủ nhau đi rồi thảo luận về buổi hôm đó. Hoặc trên lớp, mọi người đơn giản là đón nhận quan điểm và có thể bổ sung/phản biện mang tính xây dựng.
Ví dụ về mấy câu chuyện hàng ngày ''zui nhộn'':

a. Buồn cười xíu là con gái lớp mình đều single mà các anh thì đều đính/ kết hôn rồi nên có hẳn một tổ tư vấn tại chỗ chuyên giải đáp thắc mắc kk.
b. Mỗi khi có ai ốm và đăng lên group, mọi người sẽ vào hỏi han xem thuốc thang thế nào, có cần ghi chép hộ không.
c. Mình và chị Emma từ Trung Quốc hay nắm tay nắm chân nếu đi cạnh nhau. Mình và chị Haruka từ Nhật Bản thì hay ôm nhau. (Chị Emma áo tím và chị Haruka áo hường)
d. Chúng mình đi picnic, ổng James với ổng Tolu mua đồ ăn nhiều quá trời. Cuối cùng phải chơi game ai thua thì phải mang đồ ăn về. (Anh James chuyên hi sinh cầm máy chụp ảnh và đằng sau ổng luôn là ổng Tolu)
Mấy hành động quan tâm nhỏ thui nhưng nó ý nghĩa trong việc gắn kết lắm ý. Quan trọng là mình giữ bản thân tư duy hướng đến là một công dân toàn cầu, chủ động, thân thiện, tích cực và cởi mở.
Post này hơi dài rùi nhưng nếu ai đã kiên nhẫn đọc đến đoạn này, hãy chia sẻ với mình trải nghiệm cá nhân của mọi người hoặc chia sẻ cảm nghĩ về topic này nhá.
Cảm ơn mọi người đã dành thời gian đọc post. Chúc cả nhà một tối zui vẻ!!!
Thân ái,
Nhận xét
Đăng nhận xét